*

Album | Thơ | Tưởng Niệm | Nội cỏ của thiên đường | Passage Eden | Sáng tác | Sách mới xuất bản | Chuyện văn
Dịch thuật | Dịch ngắn | Đọc sách | Độc giả sáng tác | Giới thiệu | Góc Sài gòn | Góc Hà nội | Góc Thảo Trường
 Lý thuyết phê bình | Tác giả Việt | Tác giả ngoại | Tác giả & Tác phẩm | Text  Scan | Tin văn vắn | Thời sự | Thư tín | Phỏng vấn | Phỏng vấn dởm | Phỏng vấn ngắn
Giai thoại | Potin | Linh tinh | Thống kê | Viết ngắn | Tiểu thuyết | Lướt Tin Văn Cũ |  Kỷ niệm | Thời Sự Hình | Gọi Người Đã Chết
  Ghi chú trong ngày | Thơ Mỗi Ngày | Chân Dung | Jennifer Video
Nhật Ký Tin Văn/ Viết

Thơ Mỗi Ngày

September Afternoon in the Abandoned Barracks

The sun, the opulent sun of September,
the full sun of harvest and stub bled field,
stood still above me
and above the abandoned barracks.
Silence
bivouacked where once orders
were shouted;
silence, not
soldiers; in the infirmary
silence, not the groans
of the ill.
The overgrown grass in the yard
needs mowing.
Silence where blue-skulled
recruits sobbed.
In me, too, silence,
no longer despair.
A black rooster, a hot, black banner of blood,
runs down a path.
Autumn fades,
war dims.

Adam Zagajewski: Canvas

Một Xế trưa Tháng Chín ở một trại lính hoang phế

Mặt trời, một ông mặt trời giàu có của Tháng Chín
Một ông mặt trời đầy ắp những mùa màng và những cánh đồng với những gốc rạ lởm chởm
Đứng sững bên trên đầu tôi
Và bên trên trại lính bỏ hoang.
Im lặng
cắm trại ở nơi có một thời những mệnh lệnh đã được hét lên;
Im lặng, không phải những người lính; trong bệnh xá
im lặng, không phải những tiếng rên rỉ
của bịnh tật
Cỏ hoang lan tràn trên sân
cần cắt
Im lặng nơi những cái đầu xanh mới tuyển xụt xùi
Trong tôi, cũng, im lặng
Không còn chán chường
Một con gà trống đen,
Một lá cờ máu nóng, đen
Đi 1 đường, xuống
Mùa Thu nhạt nhòa
Chiến tranh mờ đi

Autumn Sky

In my great-grandmother's time,
All one needed was a broom
To get to see places
And give the geese a chase in the sky.

The stars know everything,
So we try to read their minds.
As distant as they are,
We choose to whisper in their presence.

Oh, Cynthia,
Take a clock that has lost its hands
For a ride.
Get me a room at Hotel Eternity
Where Time likes to stop now and then.

Come, lovers of dark corners,
The sky says,
And sit in one of my dark corners.
There are tasty little zeros
In the peanut dish tonight.

Charles Simic: New and Selected Poems

Trời Thu

Vào thời của bà của bà của tui
Tất cả những gì mà ai đó cần là một cây chổi
Để có được một chỗ nhìn
Và để đuổi vịt trời

Những ngôi sao biết hết
Bởi thế chúng ta cố đọc chúng
Chúng ở xa quá mà
Và đôi ta bèn chọn cách, thì thầm vào tai nhau
Trước sự hiện diện của chúng

Ôi, Cynthia
Hãy chôm cây kim đồng hồ
Đôi ta làm 1 cú rong chơi
Lấy một căn phòng ở Khách Sạn Vĩnh Cửu
Nơi Thời Gian như con chuồn chuồn
Thích thì đậu, buồn thì bay

Hãy tới đây, những tình nhân của những góc tối
Trời Thu phán
Và ngồi ở một trong những góc tối của ta
Có những con số không nho nhỏ ngon tuyệt
Trên cái dĩa bánh đậu phọng tối nay.


 Two Cities


&

Note: Một số bài trong đây đã được post trên TV, từ Without End. Đơn cử:

*

ANECDOTE OF RAIN

I was strolling under the tents of trees
and raindrops occasionally reached me
as though asking:
Is your desire to suffer,
to sob?

Soft air,
wet leaves;
-the scent was spring, the scent sorrow.

Giai thoại mưa

Anh lang thang dưới tàng cây
và những hạt mưa thỉnh thoảng lại đụng tới anh
như muốn hỏi:
thèm gì, ước gì?
đau khổ
hay nức nở?

Trời nhẹ, lá ướt;
-Mùi xuân, mùi buồn

FROM ANOTHER WORLD

POEMS COME FROM another world. From what world? From the world the inner life lives. Where is that world? I can't say. Ideas, metaphors, and moods come from another world. Sometimes they are full of lofty trust, at other times they exude scorn or irony. They appear at strange times, unasked, un- announced. Yet when they are called, they prefer not to show up.
    On the streets of Paris, mimes often appear who amuse the crowds by imitating the gait of some serious passerby hurrying to work, carrying a hefty briefcase in his hand and hefty thoughts in his head. They follow someone like this, scrupulously imitating his way of moving, his face, bearing, seriousness, hurry, absorption. The minute the passerby notices that he is being accompanied by a moving ape parodying him, the fun ends, people burst out laughing, and the victim of the joke quickens his step and disappears into a side street; the mime then bows and collects his money.
    The life of the spirit apes the serious world of politics, his- tory, and economics in a similar way. It walks right behind it, step for step, sad or happy. It follows the real world like II crazy, redheaded guardian angel and cries or bursts into laughter, plays the violin or recites poetry. When reality finally notices it is not alone, the phantom shadow bows to the public and vanishes.
    Poems come from another world. From where? I don't know.

Từ thế giới khác

Thơ tới từ thế giới khác. Từ thế giới nào? Từ thế giới mà cuộc sống nội sống. Thế giới đó ở đâu? Tôi không thể nói. Tư tưởng, ý nghĩ, ẩn dụ, và tâm trạng tới từ thế giới khác. Đôi khi chúng thì đầy một sự tin cậy cao ngất, những lúc khác, chúng ứa ra sự khinh miệt hay mỉa mai. Chúng xuất hiện vào những lúc kỳ cục, không ai yêu cầu, không báo trước. Tuy nhiên, khi được gọi, chúng vờ.
Trên đường phố Paris, những anh hề thường xuất hiện để làm vui đám đông, bằng cách bắt chước dáng điệu nghiêm trọng của 1 khách bộ hành, vội vã tới sở làm, tay khư khư cái cà táp nặng nề, đầu khư khư những tư tưởng nặng nề, như cái cà tạp. Họ đi theo một người như vậy, bắt chước y chang cách người này đi, bộ mặt thì ra sao, hì hục, khư khư ôm lấy cuộc đời, với sự hối hả, cuốn hút, thái độ nghiêm trọng. Đúng vào phút người khách bộ hành nhận ra mình đang đi song đôi với 1 kẻ nhại lại đời mình, thì cuộc đùa chấm dứt


 The Massacre of the Innocents

The poets of the Late Tang Dynasty
Could do nothing about it except to write:
"On the western hills the sun sets ...
Horses blown by the whirlwind tread the clouds."

I could not help myself either. I felt joy
Even at the sight of a crow circling over me
As I stretched out on the grass
Alone now with the silence of the sky.

Only the wind making a slight rustle
As it turned the pages of the book by my side,
Back and forth, searching for something
For that bloody crow to read.

Charles Simic: A Wedding in Hell

Cuộc tàn sát những kẻ vô tội

Những nhà thơ Hậu Đường
Đâu có làm gì được, ngoài cái việc đi 1 đường Facebook, sau đây:
"Ở những ngọn đồi phía Tây, mặt trời lặn…
Những con ngựa bị gió thổi, dẫm lên những đám mây."

Tớ cũng đếch làm gì được ở đây.
Nhưng quái làm sao, tớ thấy vui
Ngay cả trên đầu tớ,
Một chú quạ bay vòng vòng.
Trong lúc tớ thả mình xuống lớp cỏ,
Một mình với cái im lặng của bầu trời

Chỉ có gió, là rì rào nhè nhẹ
Lật những trang của cuốn sách ở bên tớ
Lật tới lật lui, như kiếm cái con khỉ gì
Cho con quạ máu me đọc.