gau
Gấu @ Đỉnh Cồn
Thời gian viết
Những Ngày Ở Sài Gòn


golden_bridge
Golden Bridge, August, 2004
locot
Lô cốt trên đê làng
Thanh Trì, Sơn Tây




*
Tượng @ Vạn Tượng

Nguyễn Huy Thiệp lọt vô chung kết Man Booker!
TLS số đề ngày 1 Tháng Bẩy, mục Sổ Tay, bàn về giải Man Booker Quốc Tế, khác với Booker Prize, dành cho nhà văn Hồng Mao, cho biết một "tin động trời", đối với đám viết lách người Mít: Có tên Nguyễn Huy Thiệp trong danh sách những tác giả thượng hảo hạng, fisrt rate, được ban giám khảo lọc ra để lấy người đoạt giải.
TLS trích lời một ông giám khảo [Alberto Manguel], trên tờ Spectator  tháng vừa qua [Tháng Sáu], "trong danh sách những tác giả thượng hạng... chúng tôi đã phải gạt bỏ Peter Handke, Antonio Lobo Antunes.... Nguyen Huy Thiep, Pascal Quignard, và Christa Wolf, tất cả những người này đều, hoặc chưa được dịch sang tiếng Anh, hoặc đã dịch nhưng nay tuyệt bản".
*
Về tác giả Kadare, người đoạt giải, [Tin Văn đã loan tin] ban giám khảo dựa trên những bản dịch tiếng Anh, được dịch từ tiếng Pháp, dịch từ nguyên bản tiếng Albania, và điều này làm cho giải thưởng hơi mất giá, [hơi rẻ tiền], theo người bình luận trên tờ TLS.
Rẻ tiền, là 60 ngàn Anh Kim!
Nhưng, với tên Nguyễn Huy Thiệp trong danh sách, quả đúng như Kadare nhận xét, “Danh sách chót không thôi, tự nó đã làm nên một gia đình văn học lạ thường rồi.”

Và, Nguyễn Huy Thiệp kể như đã nhận được giải thưởng, bởi vì Kadare có thể coi như một Nguyễn Huy Thiệp của Albania.
Tin Văn tính giới thiệu bài viết về ông, trên Guardian, khi ông được giải, nhưng nay có bài viết trên TLS, rất thú vị, về ông, sẽ cống hiến các bạn trong những kỳ tới.

Subtle dissent of a Balkan bard (1): Cuộc đời và tác phẩm của Ismail Kadare.
Robert Elsie, TLS số đề ngày 24 Tháng Sáu, 2005.
(1) Đọc giữa hai dòng chữ: Tính ly khai tinh tế của một nhà thơ vùng Balkan.

kadare
Ismail Kadare, 2001
Chẳng nghi ngờ chi, Ismail Kadare, người vừa được Intel Man Booker Prize, là một nhân vật sáng tạo và uyên nguyên của giới văn học đương thời Albania. Thêm nữa, ông là nhà văn Albania độc nhất được hưởng [enjoy] tiếng tăm quốc tế ở bên ngoài xứ sở này. Tài năng của ông, qua bốn thập niên chẳng hề mất đi một chút nào sức mạnh của nó, một sức mạnh có tính "đổi mới" [innovative force]. Sự can đảm của ông, dám tấn công vào sự tầm thường, rẻ tiền, tồi tệ của văn học, ở bên trong một chính quyền Cộng Sản, đã đem một luồng gió mới, mát mẻ cho văn hóa Albania bao năm u ám trong vòng trói của sự đồng phục do nhà nước đặt để.
Sinh năm 1936 tại thành phố bảo tàng [museum-city] Gjirokastra, Kadare học Phân khoa Sử  học và Ngữ văn tại Đại học Tirana, và tiếp theo đó, tại Học Viện Gorky về Văn Chương Thế Giới, tại Moscow tới năm 1960, khi liên hệ giữa hai nước Albania và Xô Viết trở nên căng thẳng. Trở về quê hương, ông làm nghề ký giả, trở thành Tổng Biên Tập của một tờ báo định kỳ văn học bằng tiếng Pháp, Văn Học Albania [Les Lettres Albanaises], và còn giữ  một số chức vụ chính trị có tính hình thức [formal political functions], Ba mươi năm tiếp theo, Kadare sống cuộc đời của ông tại Tirana, thường trực dưới con mắt cú vọ của Đảng Cộng Sản và nhà độc tài Enver Hoxha [1908-85]. Ông khởi nghiệp như là một thi sĩ nhưng càng ngày càng thiên về văn xuôi, trong thể loại này, ông trở thành một bậc thầy không chối cãi, và một nhà văn phổ thông nhất trong toàn cõi văn Albania. Những tác phẩm của ông có một tầm ảnh hưởng hết sức lớn lao vào những năm 1970, tới 1980, và với rất nhiều độc giả, ông là tia hy vọng độc nhất ở trong nhà tù ảo não, là Chủ Nghĩa Cộng Sản tại Albania.
Ông được nhà nước ban cho đặc quyền, nhất là khi đã trở thành một khuôn mặt nổi tiếng quốc tế. Thực sự, ông dám đụng vô một số vấn đề, mà nếu không phải là ông, mà là người nào khác, thì bèn đi tù.
Man Booker Prize

hnt
Nhà văn - nhà báo Hoàng Ngọc Tuấn từ trần
10/07/2005 21:28 GMT +7
Ông sinh năm 1947, tại Thừa Thiên - Huế. Trước 1975, ông nổi danh ở miền Nam với các tập truyện: Hình như là tình yêu, Cô bé treo mùng, Ở một nơi ai cũng quen nhau, Thư về Đường Sơn Cúc, Hôn lễ...
Sau 1975, ông là hội viên Hội Nhà văn TPHCM, viết báo với các bút danh: Huấn Toàn, Nhị Ngọc, Mây Biếc... gần đây là Ngọc Nhị. Ông là cộng tác viên nhiều năm của Báo Người Lao Động.
Sau một thời gian bị bạo bệnh, nhà văn - nhà báo Hoàng Ngọc Tuấn đã từ trần lúc 14 giờ 50 phút ngày 9-7-2005, hưởng dương 59 tuổi. Linh cữu quàn tại chùa Long Vân (44 Trần Minh Quyền, P.11, Q.10 - TPHCM). Lễ di quan lúc 7 giờ ngày 12-7-2005, hỏa táng tại Bình Hưng Hòa. P.V [Trích Người Lao Động online].
Xin thành thật phân ưu cùng gia đình, và cầu chúc bạn ta sớm siêu thoát. NQT

simon
L'écrivain Claude Simon, Prix Nobel de littérature 1985, est décédé le 5 juillet à Paris, à l'âge de 91 ans
Nhà văn Pháp Claude Simon, Nobel văn chương 1985, đã từ trần, thọ 91 tuổi.
Trong bài viết trên tờ Thế Giới, ông được coi như là đệ tử của Proust, cũng một ông Tây. Nhưng theo Hai Lúa, ông là đệ tử của Faulkner, đúng hơn, với những câu văn dài ngoằng, gồm những mạch ngầm, những tuyệt lộ, [cul-se-sac].
Ông còn được coi như là nhà văn thuộc trường phái "tiểu thuyết mới". Cuốn nổi tiếng nhất của ông: Đường Flandres, La Route des Flandres.

Tản Văn Không Cần Thứ Sáu
Bồn Chồn

NGUYỄN LƯƠNG VỴ
Bây giờ
Vứt mẩu thuốc cuối cùng xuống giòng sông
Mà lòng mình phơi trên kè đá…
(Bao Giờ - Thanh Tâm Tuyền)
Bây giờ mẩu thuốc cuối cùng đã thành sông
Dẫu là sông buồn tênh khô hết nắng
Ta vẫn đi trong âm vang
Nghe lá khóc những cuộc tình đã phai
Vĩ cầm xanh buốt giá
Sài Gòn một thuở muộn màng
Cánh buồm nâu đuối mộng
Phố khuya rờn rợn tiếng ca

Chẳng có hạnh phúc trên thế gian này
Nhưng, có bình an
Và tự do....
Pushkin
Liệu có thể để mấy dòng trên, trên tấm bia tưởng niệm thuyền nhân Việt?
Còn câu này, thì dán ở cổng, mỗi làng Việt Nam, như để tưởng niệm,những người ở lại:
"Nếu Không Có Người Ngay, Chẳng Làng Nào Còn".
[Châm ngôn Nga]
D.M. Thomas trích dẫn, trong Solzhenitsyn, thế kỷ ở trong ta

Được dạy tôi cũng không áp dụng được. Khi yêu, tôi chỉ muốn ăn tươi nuốt sống người tôi yêu, muốn chiếm đoạt ngay lập tức vật tôi yêu. Cái khoảng cách bà muốn nói ở đây có phải là cái thần thiêng mà con người lúc nào cũng muốn vươn tới? Mệt mỏi, miệt mài vươn tới!
Thánh Simone-Simone Weil và... tui
Sự Câm Lặng
Simone Weil đọc Grimm
Thánh Simone-Simone Weil
- Anh coi thường em quá. Oanh ngăn xúc động dịu dàng nói.
- Rồi em sẽ hiểu, nên để người ta coi thường mình. Kiệt trở giọng giận dữ – Mình là cái quái gì. Anh chỉ mong được mọi người coi thuờng anh…
Thanh Tâm Tuyền: Một Chủ Nhật Khác
Ba trăm năm sau, ai khóc Tố Như?

Tự  Kiểm

Ngày Xưa, Xóm Gà.
Xóm Gà là một cái tên rất xưa, để chỉ con hẻm Đỗ Thành Nhân, ngay phía sau Toà Thị Chính Gia Định. Phía bên kia, là Nhà Thương Nguyễn Văn Học.
Trong đó có một căn nhà sau đây.
xom_ga
"Vào buổi chiều cuối tháng tám, hắn còn đứng trước một căn nhà trong hẻm ngoại ô, nhìn qua cửa sổ, đèn trong nhà thắp sáng nhưng mọi người đi vắng, cất tiếng gọi."
Thanh Tâm Tuyền: Tựa Bếp Lửa lần in thứ nhì

Một thời vô song
1 2
"Bao nhiêu thế hệ trải qua, và Miền Nam chúng ta đã biến những người phụ nữ thành những bà mệnh phụ. Những vị phu nhân. Thế rồi Chiến Tranh xẩy ra, và biến những vị phu nhân đó thành [vợ mấy tên Ngụy, sĩ quan cải tạo] những hồn ma."
Faulkner: Absalom, Absalom!