gau
Gấu @ Đỉnh Cồn
Thời gian viết
Những Ngày Ở Sài Gòn







*

Writers sue Google for copyright infringement
· Plan to build searchable library of books attacked
·Company says digitisation will benefit authors
Jamie Wilson in Washington
Thursday September 22, 2005
The Guardian
A group representing more than 8,000 US writers is suing Google alleging that the company's attempt to digitise the book collections of several major libraries represents massive copyright infringement.
Nhà văn kiện Google v/v thư viện sách trên net.

Phố Cũ Dương Cầm Thu
Dương Cầm Thu ngấm men rượu Hoàng Hoa
Phố thầm nhắc một mái lầu phong nguyệt
Màu cổ điển. Rằm phơi âm bất tuyệt
Em đi đâu?! Cỏ ướt khúc tình sầu

Đổi cả quê hương lấy một cái bị?
Cuộc đời của tôi [Milosz] có lẽ là một trong những cuộc đời quái dị nhất. Đúng như thế. Nó thiếu cái sự trong sáng của một câu chuyện mang tính đạo đức, như chuyện đời của Joseph Brodsky. Đang "con kinh ta đào chưa có nước chảy qua", tại một nông trường tập thể ở gần Arkhangelsk, vài năm sau, ông lượm được đủ thứ vinh quang, kể cả Nobel văn chương. Thật chẳng khác chuyện thằng khờ được vợ đẹp trong dân gian. Tuy nhiên, phải thậm ngu, chí ngu, mới làm việc này, ấy là với trường hợp của tôi: Hành động khác hẳn đám đồng nghiệp, những bạn văn trong Hội Nhà Văn, và bỏ chạy qua Tây Phương. Chỉ nội chuyện này không thôi, là đã quá khốn nạn rồi, dưới con mắt của họ.
Bị coi như là một con chó ghẻ, chạy trốn quê hương, bạn bè, kiếm miếng bơ thừa canh cặn của đế quốc, rồi sau đó, vinh quang, thành đạt, tất cả những chuyện đó xẩy ra, trong giản dị chỉ một cuộc đời. Nhìn đám bạn cũ từng tỏ ra ghê tởm về mình, phát điên lên, và làm chuyện ngu xuẩn cho chính chúng... Thú vị nhất, trong tất cả, là sự khác biệt hình ảnh của chính mình, về mình, và cũng hình ảnh đó, ở trong mắt những kẻ khác.
Một thằng gặp may. Chỉ mê tiền. Dửng dưng với quê cha đất tổ, dám đánh đổi, chỉ một cái bị, [indifferent to the fatherland, which he has trade for a suitcase]. Đồ yếu xìu, hết xí oắt. Một thằng mê cái đẹp, mân mê [care] nghệ thuật, không o bế con người. Dễ bị mua chuộc. Một gã bố lếu bố láo về chính trị [impolitic], thì hắn viết Cái Đầu Bị Cùm đó! Vô đạo đức trong cuộc sống riêng tư [chuyên môn lợi dụng phụ nữ, sống dưới váy đàn bà]. Lúc nào cũng khinh khỉnh, ngạo mạn...
Lạ một điều, cứ kể như là đúng, thì rõ ràng, đây là một thằng cha mạnh bạo, khôn ngoan, trong khi thành thực mà nói, tôi là một con người yếu đuối, biết rất rõ những điểm nhược của chính mình, và nếu phải tưởng tượng ra một hình ảnh về tôi, thì chẳng khác một thằng bé say rượu bị lạc đường lạc lối ở một vùng sương mù.
Milosz

Nổ Như Tạc Đạn
Nội cái tít thôi, "cũng đủ lãng quên đời" rồi, phải chăng, thưa ông anh HHT?
NQT

Tiếng Huế, một ngoại ngữ
Note: Gửi bạn, Huế. NQT

Gấu, SOS!
[Nguồn: Thư Viện Hoa Sen]

Camus, Albert

Chuyện Tử Tế
1 2 3 4
Milosz viết, đánh đổi quê hương lấy cái bị...
Ông có quyền viết như thế, là vì ông quyết định chuyến đi của ông, khi nói không với chế độ, và bỏ đi.
Hai Lúa không được may mắn như ông, cho dù khi bỏ đi, cũng chỉ mang theo được, một cái bị.
Không phải để lên máy bay, mà là để lang thang suốt một ngày trời tại thành phố Bangkok, vào đúng vào ngày sinh phịa của ông Hồ.
Tục truyền, đó là ngày VC phải đón tiếp một phái đoàn Tây, tại Hà Nội.
Nhưng biết đâu đấy, tất cả cái hên xui may rủi của Hai Luá là nằm trong cái ngày sinh phịa đó?
Cha Brisson sau đó, kể lại, thường là Cha rời văn phòng, qua phòng riêng, nghỉ một chút. Bữa đó, cứ  nấn ná, loay hoay, chần chờ, cho tới khi nghe tiếng lao xao ở bên ngoài cửa.
Cha đích thân ra mở cửa, y hệt như sáng 17 Tháng Tám 2005.
Lần trước là hai vợ chồng Hai Luá, nhếch nhác với cái bị.
Lần này, là cùng với thằng con trai lớn, và ông bạn người Việt, nhưng sinh trưởng ở Lào.
Cha sắp sửa có một cuộc gặp gỡ với ai đó. Như ông bạn sau này cho biết, khi, trong lúc đang trò chuyện, Cha đi gọi điện thoại, thứ điện thoại mắc ở trên tường, và nói, sẽ tới trễ một chút, vì có mấy người quen từ 15 năm trước nay mới gặp lại. Cha nói bằng tiếng Thái, và phần lớn những người ở Lào đều biết, kể cả mấy đứa con Hai Lúa.
   
*

Bạn nhìn hình Cha, và tưởng tượng Cha tới tận nhà tù quốc tế Bangkok, mấy ngày sau khi đưa Hai Lúa và vợ tới đồn cảnh sát, để trả lời cái vụ xâm nhập vuơng quốc Thái bất hợp pháp. Để coi cái nhà tù nó ra làm sao, và để cho tí tiền, và để trả lại, mấy trang bản thảo, bức hình hỏa thiêu hoà thượng Thích Quảng Đức.
Mấy trang bản thảo, bức hình theo Hai Lúa tới đệ tam quốc gia. Và bây giờ lên thế giới ảo.