*


Radmila Lazic [1949-

RADMILA LAZIC
[1949-]

Radmila Lazic is one of the best living Serbian poets. She is the author of six collections of poetry, for which she has received several literary prizes. She has published numerous essays on literature and is the editor of an anthology of women's poetry and another of anti-war letters, and the founder and editor of the journal Profemina. A Wake for the Living was published by Graywolf Press in 2003.


Sorry, My Lord

I'm penniless, my Lord.
Empty heart, empty pussy.
The pockets of my soul are turned inside out.
In my head something tinkles
As in a Red Cross box.
Slip something in my wallet, Lord.

I'm empty and broke.
My heart whistles like a teakettle.
Elsewhere, landscapes burst with beauty.
Here darkness presses on the eyelids.

I squandered everything, blew it away
As if there was no tomorrow.
Now it's Your turn to give me something.
Feed me, heal me
Before You write it down in Your book.
Give me a butt, a lousy nickel.
Give this sinner a cock.

Give me this day.

I neither sow nor reap,
Nor do I weave.
I obeyed Thee, Lord,
Now You take care of me.
I laze in bed past noon,
Loaf around all day with nothing to do.
Nights I spend in bars or over my manuscripts,
Keep vigil, bleed.
In the morning I step on the cold floor of my heart.
Your son, Your darling,
I sniff between his legs
The way a bitch sniffs her litter.
You said: Do unto others
As you would have done unto you.

But that man gave me a kick,
Shook me like sand out of a sandal.
I suspect other heels dance now
On his heart's stage
While mine lies hollow like a gutter
Beaten by lethal drops of rain.

Nothing comes easy to me anymore-
Narrow gate, narrow path.
Stop staring at me, Lord.
Gravity won't hold me up.
I 'm tipsy, I've lost my footing.
The street grows even more crooked.
My house is even more distant.
Give me Your hand, extend Your finger
Like a torch, not a whip.
Life wails like a mouth organ.
I've thoroughly lost my way.
I can't tell from the birds,
Plants, trees, cardinal points,
Sweetwater fish from the deep-sea kind,
The source from the mouth of a river,
The dreams over which I wade
From the street where I swing my hips.

Many times I fell in love forever.
My heart was a hot stove.
Now the jug is broken.
Let there be sex unstained by love
Is my slogan now.

Every other desire I shook off
Like raindrops from a coat.
Have mercy, Lord.
I sing of a drowned soul
Which I can't drag to the shore.
My hands hang like wild game.
Help me! Rescue me!
Give me-mouth-to-mouth!

I love strong drink, violent men,
And other such foolish things.
I confess to You, Lord,
Not a Single sin eluded me.
Like Your own body
My heart is a pincushion.

Sorry, Lord.
I'm neither Martha nor Magdalena.
I'm what You spat out, Your discharge.
Now weigh it all on Your scales.
Don't tip them, don't cheat on me.
Go and weigh them.
Blind my heart, take away my sight
To suffer and pay.
Lord, have mercy on me.



Xin lỗi, Chúa

Con chẳng có một xu, Chúa ơi
Tim rỗng tuếch
Bướm rỗng tuếch
Những túi linh hồn con, bên trong lộn ra, thành bên ngoài.
Trong đầu con có cái gì leng keng, leng keng
Như trong cái hộp Hồng Thập Tự
Xin Chúa tuồn một cái gì vào cái bóp của con

Con thì rỗng, và nói như tụi Mẽo, broke.
Tim con réo như cái bình nấu nước sôi pha trà Tầu
Đâu đâu, nơi nơi thì phong cảnh cũng nở tung ra bằng cái đẹp
Chỉ ở đây u ám đè lên mi con

Con phung phá đời con như cái em gì ở trong Lỗi Buồn Chiến Tranh
Như thể - mà như thể khỉ gì nữa - chẳng có ngày mai
Bây giờ tới phiên Chúa, Bụt, Phật cái con khỉ gì cũng được
Hãy ban cho con một điều gì đó
Hãy nuôi con, hãy làm lành con
Trước khi Người viết cái chó gì xuống Kinh Thánh, Kinh Phật của Người
Hãy cho con, 1 con chuột nhũi, 1 đồng xu teng
Hãy cho đứa con gái, người đàn bà tội lỗi này, một khẩu súng bự tổ trảng!


Đính chính:

Hai bài thơ, đăng trên art2all, dưới đây, bài Án Tử, "Death sentences", của Radmila Lazic, không phải của Ivan V. Lalic.
K. sửa giùm. Tks. NQT


http://www.art2all.net/tho/tho_nqt/thomoingay_lazic_deathsentences.html

Án Tử

Ta sinh ra quá trễ, và ta lại quá già
Ðể làm nàng Ophelia đầy mụn trứng cá của mi,
Tên hoàng tử thân thương Hamlet của ta ơi!

Ðể tóc ta như lúa mì
Trải dài trên mặt nước tối
Và làm bực mình những bông hoa kèn
Với cặp mắt trôi lềnh bềnh của ta

Ðể lướt như cá giữa đám cá
Chìm xuống đáy biển như cái vỏ
Của một con sò chết
Lặn lội trong cát kế bên những mảnh vỡ của chiếc thuyền tình
Ta, chiếc bình hai quai, bị quấn quýt giữa mớ rong biển

Ta thà để cho mi lột quần áo của ta ra
Và chúng rớt xuống chân ta như những chiếc lá dương
Và gió, vô lễ, chẳng thèm xin phép ta
Nghịch ngợm với chúng
Như thể chẳng có chi là quan trọng

Ta thà có bản án tử, này:
Thiên thu, vĩnh viễn
Vòng tay của mi vòng quanh cổ ta.


Love in July ( Ivan V. Lalíc)

Yêu trong Tháng Bẩy


Mở buổi chiều nay như lá thư
Chữ viết tay dính máu chim
Bị xâu xé bởi dung nham sáng ngời của buổi xế trưa

Mở buổi chiều nay như bông hồng
Bụi này, đồng này, và mồ hôi này trên da anh
Chòm sao này, thở

Mở chiều nay như tờ thư
Tôi giấu mình trong những hàng chữ viết tay của nó
Như cái bóng của những chiếc lá cây yên lặng trầm tư của một cây anh đào
Hay như buổi trưa trong máu của chúng ta.

Đêm tới, lớn dần lên cùng với mưa và anh đào
Và những viên kim cương chập chờn của cái mát lạnh bất thần
Mở chiều nay như lá thư

Ngày mấy, đọc không ra, thời gian không bắt đầu
Nhưng chữ ký thì thật rõ:
Tôi yêu

 


II

Mùi vị của trận bão ở trong cái cuống của bông hồng vô hình
Em loay hoay, xoay xoay, một cách lơ đãng, trong những ngón tay của em
Mùa hạ, vàng, và tối.

Nhưng không có gió, và mưa lấp lánh
Trên những từ của em, như lân tinh
Trên những vệt nước
Hạ, vàng, và tối.

Ánh sáng, đi lang thang, với tốc độ chậm hơn hồi nhớ
Sẽ chẳng để cho chúng ta tí nào, ở nơi chốn này

Ánh sáng đó, vẫn bị lấp vùi trong tuyết và hoa
Trong chuyến lữ của nó trong năm
Vị mưa trên môi em
Hạ vàng và tối



Radmila Lazic [1949-

RADMILA LAZIC

[1949-]

Radmila Lazic là 1 trong nữ thi sĩ Serbian bảnh nhất hiện đang còn sống. Tác giả 6 tập thơ, với rất nhiều giải thưởng. Viết nhiều tiểu luận văn học và là nhà biên tập một tuyển tập thơ nữ, và một tuyển tập khác, về thư phản chiến, là người thành lập và chủ biên của tạp chí Profemina. Tác phẩm Ðánh thức kẻ đang sống, A Wake for the Living được nhà Graywolf Press xb vào năm 2003

RADMILA LAZIC

[1949-]

Radmila Lazic is one of the best living Serbian poets. She is the author of six collections of poetry, for which she has received several literary prizes. She has published numerous essays on literature and is the editor of an anthology of women's poetry and another of anti-war letters, and the founder and editor of the journal Profemina. A Wake for the Living was published by Graywolf Press in 2003.




Death sentences ( Radmila Lazic)


Love 

I sharpened knives
All night.
To welcome you
In the brilliance of their blades,
And among them,
My love sparkles
For your eyes only.

To read the rest of this piece, purchase the issue.

IÊU

Gấu mài sắc những lưỡi dao
Suốt đêm
Để welcome Em của Gấu
Trong cái sáng lòa của những lưỡi dao
Và giữa chúng
Tình của Gấu lấp lánh
For your eyes only!

 


SECRET EMBROIDERY

In my spiderweb
You got caught,
My precious.

Little fly, blinded
By your own hand,

Blow into my soul!
So it flutters,
Like seven veils.

I'Il let you in on the secret
Of tiny embroideries,

Even take the chains
Off your ankles.

Bí mật thêu

Trong mạng của tôi
Em bị tóm
Em trân quí của tôi

Nàng ruồi nhỏ, mù
Bởi chính tay của nàng

Bay vô linh hồn tôi!
Nàng vỗ cánh loạn cào cào
Như bảy tấm màn

Tôi sẽ để nàng trên sự bí mật của những mạng thêu xinh xắn
Tháo ngay cả sợi sên
Ra khỏi cổ chân nàng

                                         - Translated from the Serbian by Charles Simic

The Paris Review Summer 2015

Radmila Lazić là tác giả của tám cuốn thơ. A Wake for the Living, bản tiếng Anh đầu tiên được xb năm 2003. The Paris Review số Mùa Xuân 2015, là về nghệ thuật dịch, và là dịch Nga văn.