Note:
Bài viết thật tuyệt.
Tuy nhiên, theo Gấu, thật khó mà để bóng đá
bên thơ được, vì bóng đá là một nghệ thuật làm sao'chọc thủng lưới' của
đối phương, đúng như
định nghĩa của Fowles.
Đúng, cho tới khi có đội bóng nữ.
John
Fowles, trong The Aristos: A
Self-Portrait in Ideas, Poems... nhân mùa World
Cup 1966, đã đưa ra nhận xét:
"Bóng đá gồm 22 cây gậy [của tên ăn mày,
như
các cụ thường nói], đuổi theo một cái âm hộ; cái chày của môn chơi golf
là một
dương vật cán bằng thép; vua và hoàng hậu trong môn cờ là Laius và
Jocasta, mọi
chiến thắng đều là một dạng, hoặc bài tiết hoặc xuất tinh."
Thơ chưa đạt tới độ ‘bài
tiết và xuất
tinh’!
Bởi vì theo
Llosa, mọi xứ sở đều chơi bóng đá, đúng
cái kiểu mà họ làm tình. Những mánh lới, kỹ thuật này nọ của những cầu
thủ, nơi
sân banh, đâu có khác chi một sự chuyển dịch (translation) vào trong
môn chơi
bóng đá, những trò yêu đương quái dị, khác thường, khác các giống dân
khác, và
những tập tục ân ái từ thuở "Hùng Vương lập nước"- thì cứ thí dụ vậy
- lưu truyền từ đời này qua đời khác tới tận chúng ta bi giờ! Ông đưa
ra thí dụ:
Những cầu thủ Brazil
mân mê trái banh thay vì đá nó. Anh ta không muốn rời nó ra, và thay vì
đá trái
banh vào khung thành – tức cái âm hộ - anh ta lao cả người vô theo,
cùng với
trái banh. Ngược hẳn với cầu thủ người Nga, buồn bã, u sầu, và hung
bạo, hứa hẹn
những pha bộc phát không thể nào tiên đoán được và cũng thật là đầy
chất tranh
luận! Mối liên hệ giữa anh ta và trái banh làm chúng ta liên tưởng tới
những
anh chàng yêu đương dòng Slav, với những cô bạn gái của họ: đầy thơ ca
và nước
mắt, và tận cùng bằng những pha bắn súng.
Khung thành là một cái âm hộ qua đó, một cầu
thủ, một đội banh, một sân
đất,
một xứ sở, cả nhân loại, "bất thình lình xả hết sinh lực tạo giống của
‘chúng mình’ vào đó."
Và khi nghe
ông Huyền Vũ, chuyên viên bình luận bóng
đá trên đài phát thanh Sài Gòn ngày nào reo như muốn vỡ cái la dô: Màng
trinh đội
bạn đã bị thủng!, thì bất cứ một ai trong chúng ta đều cảm thấy, một
cách hãnh
diện, và cũng thật đầy nam tính (hay Việt tính?): Chính tớ đã làm cú đó
đó!
Trước cuộc truy hoan
Xin
loi TMT, nen viet
la da bong hoac la da banh, chu viet "bong da " la sai van pham. Dong
tu "da" phai dung truoc danh tu "bong" thi moi dung. Thi du
nhu khi noi " Toi an com" chu khong ai noi "Toi com an".
Sau nam 75 may anh Vem dung chu bay ba, roi minh cung bat
chuoc thanh ra sai luon. Loi that mat long, thong
cam nhe!
Độc giả VOA
Nhận xét thật
thú vị, chưa nói sai đúng. Tiếng Việt, một khi đảo từ như vậy, nghĩa
khác đi.
Gấu nhớ là lần gặp lại cô bạn nơi xứ người, cô nói, sao bao nhiêu năm
rồi, mà cảm
tình của anh với tôi vẫn không thay đổi?
[xin lỗi Gấu Cái, hà, hà!]
Gấu nghĩ, cô muốn nói, tình cảm, sentiment, không phải cảm tình,
affection,
feeling... thứ tình cảm những ngày đầu, khi mới quen biết.
TMT đi ngay sau 30 Tháng Tư, chắc là không bị ảnh hưởng gì vì cái
chuyện 'mấy
anh Vẹm dùng từ bậy bạ'. Ở đây, phải coi cụm từ ‘bóng đá’, như là một
danh từ,
để xứng hợp với thơ, một danh từ. Thành thử không thể dùng 'đá bóng'
được, mà
phải là 'bóng đá'!