*





“Bỏ qua đi. Nếu bên mình thắng, có lẽ đối xử với bên kia còn tệ hơn”.

Chủ Nhật, ngày 06 tháng 9 năm 2015

Cái dở của “lực lượng thứ ba”
Phạm Hồng Sơn
http://nhucaytrevn.blogspot.ca/2015/09/cai-do-cua-luc-luong-thu-ba.html

Ông Nguyễn Ngọc Giao, một trí thức miền Nam ủng hộ miền Bắc cộng sản, tức thuộc “lực lượng thứ ba” thời Việt Nam Cộng Hòa, vừa kể lại một chi tiết nhỏ liên quan tới chuyện đi "học tập cải tạo" của một viên chức Việt Nam Cộng Hòa sau ngày 30/4. Ông Giao thuật rằng người tù khi trở về đã trả lời người con về chuyện đối xử trong tù cộng sản thế này:

“Bỏ qua đi. Nếu bên mình thắng, có lẽ đối xử với bên kia còn tệ hơn”.

Note: Tên NNG này mà là lực lượng thứ ba ư?
Hắn là VC nằm vùng, đệ tử của Phạm Xuân Ẩn, làm Cớm chìm cho Bắc Việt, lực lượng thứ ba cái con khỉ gì?
Sau bị Xịa gài, trong vụ Một Ngàn Giọt Lệ
Mà làm gì có lực lượng thứ ba?
Đây là “password” của Xịa, và của…  Graham Greene, khi nghe lóm được và bèn viết Người Mẽo Trầm Lặng, trên cái chi tiết thần sầu này.
Người tù được nhắc tới ở đây, là ông già của tay ký giả mới mất, cựu nhân viên BBC.
Trên TV đã lèm bèm về vụ này rồi.
Tuy nhiên, theo GCC, không thể coi NNG là trí thức Miền Nam được. Hắn học cùng promotion với GCC, ở Chu Văn An, bố là giám thị trường, ông Cư Bướu, hình như thế, theo như học sinh hồi đó gọi ông, được Ngụy cho đi du học, có ở Miền Nam ngày nào đâu mà trí thức Miền Nam?

Cái gọi là lực lượng thứ ba, giả như có, thì cũng là do VC dựng lên, như MTGP, sau 30 Tháng Tư là bị dẹp sạch.
Tuy nhiên Mẽo quả là có ý định tìm 1 thứ lực lượng thứ ba, như trong Người Mỹ Trầm Lặng cho thấy, đây là “thiện ý” của Yankee mũi lõ. Chúng không hề có ý ăn cướp, giầy xéo… cái con mẹ gì xứ Mít, nhưng thiện ý mới bỏ mẹ, có khi còn "bỏ mẹ" hơn cả cái ác ý cốt lõi của Cái Ác Bắc Kít. Và đây là ý nghĩa bài viết “Đọc Graham Greene ở thế kỷ 21”, của Monica Ali, trong “Những mép bờ nguy hiểm của Graham Greene”, cuốn sách tiên tri những “thiện ý” của Mẽo trong tương lai, bỏ qua cái quá khứ gần, là cú chúng phịa ra Iraq có vũ khí huỷ diệt để xâm lăng xứ này, mà hậu quả như hiện nay. Nhà Nước Hồi Giáo, là do thiện ý của Mẽo mà ra.
Graham Greene Dangerous Edge

The Disquieting Resonance of 'The Quiet American'

by Pico Iyer
April 21, 2008 5:08 PM ET

Cả cuộc chiến Mít, với những tội ác của nó, con số người chết, 1 đất nước ngày càng tàn tạ, mất mẹ lương tâm đạo đức, mất tất cả "cái gọi là Mít", là do VC phịa ra, rồi biến nó thành hiện thực, khởi từ ý hướng tốt của anh Mẽo trầm lặng, cố tìm 1 lực lượng thứ ba, không theo Tẩy, Tẫu, Mút Ku.... 1 tên Mít đúng là Mít, cho xứ Mít!
AFTERWORD
Reading Graham Greene in the Twenty-First Century
Đọc GG trong thế kỷ 21
Monica Ali

Cuốn Người Mỹ Trầm Lặng là 1 bằng chứng chết người, của những thiện ý, của Mỹ, khi họ nhẩy vô Miền Nam
Bắc Kít bắt đúng gân Mẽo, khi thành lập MTGP: Chỉ có cách phịa ra cuộc chiến Mít thì mới thắng nó!
Nên nhớ, lịch sử Mít đã từng xẩy ra Trịnh Nguyễn phân tranh, giữa Đàng Ngoài và Đàng Trong.
Bắc Kít thua, không làm sao lấy được Miền Nam.
Nhờ nhử Mẽo vô mà thắng!

Rợp bóng Greene:

Tháng 11, 2005, trên tờ Newsweek, ký giả Christopher Dickey viết, “Một lần nữa, những lầm lẫn chết người của những thiện ý của Tông Tông Bush làm nhớ đến anh chàng Mẽo ngây thơ Pyle, trong Người Mỹ Trầm Lặng”. Tay ký giả Mẽo đi 1 đường trích dẫn, về những ngày đầu Mẽo vô Miền Nam:
'He was absorbed already in the dilemmas of Democracy and the responsibilities of the West; he was determined - I learnt that very soon - to do good, not to any individual person but to a country, a continent, a world ... When he saw a dead body he couldn't even see the wounds. A Red menace, a soldier of democracy'. Replace the word 'Red' with 'Islamic', and fast forward 50 years.

Chỉ cần thay từ Đỏ, bằng từ  Hồi Giáo, là thấy 50 năm trôi qua.



Những gì tôi ghi nhận về Trần Hạnh hoàn toàn khớp với những đánh giá trích dẫn ở trên, nên xin phép không dài dòng. Tiễn biệt Trần Hạnh, tôi chỉ xin kể lại một câu chuyện được anh tâm sự. Những năm qua, tôi nhiều lần muốn viết, nhưng vẫn ngừng tay vì muốn đợi chính anh viết ra. Nay anh đột nhiên ra đi, tôi xin vắn tắt kể lại. Cha anh là một sĩ quan cấp tá Việt Nam cộng hoà, thuộc ngành quân pháp. Trần Hanh kể lại năm 1972, khi anh sang Úc du học (học bổng Colombo), cha anh chỉ dặn một câu : cố gắng học hành, không tham gia chính trị. Sau năm 1975, ông bị đưa đi “học tập cải tạo”, tôi không nhớ bao nhiêu năm, chỉ mang máng khá lâu. Khi ông trở về, cha con gặp nhạu, Hạnh hỏi ông ở tù ra sao, ông không chịu kể, chỉ nói : “Bỏ qua đi. Nếu bên mình thắng, có lẽ đối xử với bên kia còn tệ hơn”. Mấy năm sau, ông qua Mỹ theo diện HO. Hạnh kể lại cái tết đầu tiên, họp mặt đầy đủ toàn thể gia đình ở California. Ông mang ra cái áo cũ, còn thấy vết máu. Đó là cái áo của cụ thân sinh bị giết tết Mậu Thân ở Huế, mà một người chú của Trần Hạnh đã gìn giữ cho con cháu dòng họ. Không một lời, ông đã đốt cái áo ấy, như người ta đốt vàng mã trong ngày tết gia đình sum họp tưởng nhớ tổ tiên.
http://www.diendan.org/nhung-con-nguoi/tiec-thuong-tran-hanh-1954-2015

Note: Tên này, cũng 1 tên VC nằm vùng, được Ngụy cho đi du học, bợ đít VC, viết về Trần Hạnh. Không chỉ bợ đít, mà còn làm Cớm chìm cho VC.

Cái sự đối xử tàn nhẫn của VC đối với Ngụy, ra sao, thì tất cả mọi người đều biết. 

Cái câu mà ông bố của Trần Hạnh, nói với con, bây giờ cả hai đều đã chết, làm sao chứng tỏ, sự thực?
tệ hơn, thì sẽ như thế nào?

Gấu đã nói rồi, lũ khốn kiếp này quá tởm!


Giả như, có thật, thì cũng không thể nào viết ra được nữa. Đây là cái sự thực tối thiểu, phải nói là lương tri, của 1 người cầm viết.
Gấu chưa từng thấy 1 tên VC nằm vùng nào ra hồn cả, kinh thật!
Tởm thật!


V/v tệ hơn.

Trên TV, Gấu đã từng viết về cái tình cảnh này. Một tên Ngụy đi trình diện cải tạo, ngớ người khi bị 1 tên Bắc Kít hỏi, giả như mi thắng chúng ông, thì mi đối xử ra sao?
Đây là chuyện thật. Gấu cũng đi trình diện bữa đó, và nghe tên đó hỏi, 1 anh lính Ngụy. Anh ta ngớ người, đúng như thế.
Một câu hỏi như thế, là hàm ý trong nó, cái cực kỳ khốn nạn, chính cái đó làm 1 tên Bắc Kít, như Nobel Toán, như SCN, hay như tên này, phịa ra - hẳn là như thế -  cái câu của ông bố của Trần Hạnh. Não của chúng, bị thiến một mẩu, cái mẩu thiếu mà Đức Phật Sống đã từng nói, về bè lũ Bắc Kinh, tức quan thầy của bè lũ Bắc Bộ Phủ.
Tên khốn này, óc cũng
bị thiến mất một mẩu.
Tên khốn này, đệ tử của Cao Bồi, "bạn của Gấu".
Cao Bồi, đi không nổi, nắm tay vợ khóc, kíu anh với, oan hồn đòi mạng anh. Tên này hẳn phải biết chuyện này, do chính lũ VC trong nước xì ra, để bôi nhọ những tên đã từng theo chúng. Võ Tướng Quân cũng thế, tưởng không làm sao đi nổi. Rồi hiện tại, thì là tên đao phủ Mậu Thân.


Một câu nói như thế, một cái sự đốt áo cái con mẹ gì đó, theo Gấu, đều không có. Đây là những trò chạy tội, của lũ bỏ chạy, trước thực trạng 1 đất nước như bây giờ, trong có sự đóng góp của chúng.
Giống như trò khen thơ phản chiến của Nguyễn Bắc Sơn, hay, coi đây là thứ thơ bi hài, hay thảo khấu “cái con mẹ gì đó”. Hai bố con, ở hai bên cuộc chiến, rất có thể giết nhau, mà…  hi hài?
Đó là thảm kịch chứ sao lại bi hài? Thơ của NBS theo Gấu cũng 1 thứ “Ways of Escape”, tam thập lục kế tẩu vi thượng sách, của anh.
Cả cõi thơ của anh, chỉ 1 giấc mộng, chết bèn biến thành mây bay. Một vị thân hữu của TV hỏi Gấu, trong cuộc chiến, anh trốn nó, bằng đọc sách. Ra hải ngoại, tại sao đọc? Cái đọc của Gấu bây giờ, khác hẳn trước đây, trước là chạy trốn, bây giờ là chạy vô, cố giải ra được Cái Ác Bắt Kít, thì cứ gọi đại như vậy.
Tên khốn này, “người của chúng ta ở Paris”, sống sót cuộc chiến nhờ bỏ chạy, mà bỏ chạy được là nhờ Ngụy, chúng chủ trương, qua chính sách du học, giữ người có tí học hành, để hết cuộc chiến trở về xây dựng đất nước. Cũng thế là tên VC làm bồi Mẽo ở ổ VC ở Mẽo, NBC. Tên này, học dốt, đi du học nhờ bỏ tiền ra mua cái bằng Tú Tài, hạng Bình, hay Bình Thứ, Gấu đoán vậy, thế là suốt đời thù Ngụy, nhưng thôi, bỏ, mất thì giờ làm gì với lũ nhơ bửn này.